Vừa đắng lại vừa ngọt, hòa quyện vào nhau nhưng không cái nào lấn át cái nào, đó là hương vị của chính cuộc sống này. Có ngọt bùi nhưng cũng phải có đắng cay, và dù đắng cay lại khiến người ta nghiện ngập ngây ngất.

(Cà phê sữa đá Ảnh nguồn MH)

Không phải thứ cà phê sữa rót từ những cái máy châu Âu kiểu tân tiến, phải là thứ chất lỏng nhỏ giọt từ những cái phin xinh xinh nhỏ xíu, mùi vị lắng đọng và thẩm thấu sau những lớp cà phê rang say đậm mùi vị của những cánh đồng cà phê Việt Nam. Không phải những quán cà phê kiểu mới máy lạnh phả mùi lạnh lẽo, phải là những quán cà phê kê bàn đến tận vỉa hè, hay thậm chí là ngồi ngay trên vỉa hè, giá khoảng 17 nghìn một ly nâu đá, và trà đá thì uống bao lâu cũng được.

Những buổi chiều ấy thả mình trong tiếng nhạc du dương, ngồi bên vỉa hè ngắm xe ngang qua đường, vị cà phê sữa thấm dần trong từng tế bào vị giác xoa dịu những tâm tự luôn là những kỉ niệm không tài nào quên. Mùi hương ấy, những bóng dáng ấy, thói quen dạo quanh các quán cà phê mỗi cuối tuần và câu nói của ai đó đã cũ “anh lại vừa uống cà phê” – những kí ức còn hơn là một điều để nhớ.

Khi ta mở lòng ra và chấp nhận những thứ mới lạ, thứ ta nhận lại thật nhiều hơn thế. Không chỉ là mùi vị, là hương thơm, là kỉ niệm, những ly cà phê sữa là bạn, là cánh tay dắt tôi về những tháng ngày còn thơ trẻ và trong veo. Tôi thích mùi vị ấy thứ chất lỏng màu nâu đá vừa ngọt ngào vừa đắng ngất ngây vừa nhớ nhớ!.

MH