Măng Đen – cái tên đã khá phổ biến trên bản đồ du lịch Tây Nguyên nhưng tôi chưa có dịp nào ghé đến. Thị trấn Măng Đen vắng lặng chìm trong sương sớm cho đến lúc mặt trời lên cao mới cựa mình. Ngồi thả hồn nơi góc quán cà phê trong tiếng nhạc nhè nhẹ lúc trời bảng lảng hơi sương cho ta cái cảm giác khác lạ.
Hồ Đăk Ke- Ảnh nguồn internet
Cái cảm giác nhẹ nhõm khi xa lánh tiếng ồn ào của động cơ, của khói bụi mỗi sáng nơi phố thị sầm uất vùng đồng bằng. Nhấp ngụm cà phê cao nguyên đúng vị trong cái lạnh thở ra thành những làn khói lúc thị trấn vừa tỉnh cơn ngái ngủ thì còn gì bằng. Ta được lạc vào chốn yên bình, hoang sơ khi tản bộ theo những con đường dốc vắng hoe, những con đường đặc trưng của phố núi.
(Ảnh nguồn internet)
Nét trầm buồn, lãng mạn bao trùm xuống những con phố nơi đây khi chiều buông những vệt nắng dài xuyên qua tán những hàng thông ven đường. Tiếng chuông chùa Khánh Lâm trên đồi vắng rơi những thanh âm trầm mặc hòa tan vào không gian tĩnh lặng của những tán lá rừng bên dưới lúc ngày vắt sang đêm cho ta chút thanh tịnh giữa đất trời Tây Nguyên.
(Thác Pa sỹ – Ảnh nguồn internet)
“Phố sương mù, phố chưa lên đèn
Núi quanh đồi nhớ mùa trăng cũ
Từng dốc phố, quấn quanh núi đồi
Vẫn đi tìm bóng trăng lẻ loi
Tháng mưa về, tiếng mưa ru hời
Phố bên đồi đứng chờ em tới
Hồ xanh thẵm trong mưa buồn rơi
Tiếng em cười nói quanh đời tôi
Đêm xuống rất nhanh. Nàng công chúa chìm vào giấc ngủ sớm. Những ngọn đèn đường vàng vọt lẻ loi soi bóng xuống những con đường vắng hoe người qua lại. Phần lớn những người đến làm việc nơi đây đã xuống núi từ sớm nên phố xá chỉ còn lại những du khách miền xuôi nán lại tận hưởng cái lạnh cao nguyên trong mấy quán cà phê ven lộ.
(Ảnh Minh Thùy)
Ai đến với Măng Đen cũng muốn hóa thành công chúa quấn mình trong chiếc chăn bông như những con tằm mà ngủ vùi một giấc dài cho đến sáng. Ta cảm nhận được tiếng trở mình của thiên nhiên khi giấc ngủ chưa tìm về.
(Ảnh Minh Thùy)
Lối em về rẽ qua phố chợ
Lũ thông già vẫn rì rào nhớ
Vì em đã mang theo ngày thơ
Ánh trăng về giữa đêm mộng mơ.”
(Ảnh nguồn internet)
Tiếng thông reo, tiếng xào xạc của những cánh rừng và cả tiếng của những loài chim đi ăn đêm thi thoảng cất lên những tràng dài nghe khắc khoải. Thị trấn lại chìm trong sương cho đến tận lúc đón những tia nắng đầu ngày.
Minh Hiếu